Nguy cơ đối xử với các nhà quản lý khu vực như một trung tâm chi phí

Cách đây không lâu, tôi đã gặp một giám đốc khu vực. Để cải thiện lợi nhuận của mình, anh ấy đang cân nhắc cắt giảm các nhà quản lý khu vực cho một cá nhân duy nhất để giám sát 50 người được nhượng quyền. Đề xuất của tôi với anh ấy là đừng bận tâm đến việc quản lý các cửa hàng vào thời điểm đó.

Khi nào thì các mạng lưới bán lẻ mới hiểu rằng quản lý khu vực không phải là một chức năng hỗ trợ, một trung tâm chi phí đơn thuần nên được cắt giảm bằng mọi giá?

Bằng cách cắt giảm số lượng các nhà quản lý khu vực, chúng tôi hạn chế khả năng của bên nhượng quyền trong việc hỗ trợ, hiểu và giải quyết các vấn đề của bên nhận quyền trước khi chúng trở nên nghiêm trọng. Nó hoạt động tốt trong 18 tháng, sau đó mạng bắt đầu chững lại khi sự không hài lòng tăng lên và số lượng giảm xuống.

Ngược lại, một mạng lưới hoạt động tốt có nghĩa là những người được nhượng quyền thành công và hạnh phúc hơn. Nói cách khác: ít lối ra hơn và doanh số bán hàng tại cùng một cửa hàng cao hơn.

Nhưng để đạt được điều này, các nhà quản lý khu vực phải có khả năng dành thời gian để hiểu, lắng nghe và tạo mối quan hệ với từng đối tác nhượng quyền của họ. Bạn đã bao giờ cố gắng liên kết với 50 người cùng một lúc chưa?

Theo tôi, bắt tay vào quá trình giảm chi phí thông qua quản lý cấp huyện có nghĩa là nhắm đến lợi ích ngắn hạn, ngay cả khi điều đó có nghĩa là đau đớn lâu dài. Điều này chỉ “tốt” nếu bạn muốn bán mạng lưới của mình một cách nhanh chóng mà không phải e ngại những người nhận quyền đã tin tưởng bạn và đã gắn bó trong vài năm.

Bạn nghĩ sao ?

Julien Perret là người sáng lập và giám đốc điều hành của BCHEF và Burgers gốc. Bài đăng này đã được dịch và đăng ở đây từ một bài đăng gốc trên LinkedIn, với sự cho phép của anh ấy.

Leave a Reply